Chap 3: Một lòng kiên định
Bầu trời đêm của biển thật đẹp . Những vì sao lung linh nổi bật giữa nền trời đem thẩm . Ánh trăng vàng huyền ảo lấp ló sau những đám mây …Vị mặn của biển hòa lẫn trong từng hơi gió lạnh …
Đó cũng là lý do khiến cho một người nổi tiếng là lãng mạn như Kid_sama không tài nào ngủ được ( cũng có khi là sợ tàu chìm lần nữa nên không dám ngủ =.=) .
Kid_sama như đắm chìm trước vẻ đẹp về đêm của biển khơi…
– Wow ! Thật là lãng mạn và huyền bí _ Anh thốt lên .
– Đúng vậy !_ Giọng của ai đó làm Kid giật mình , anh dáo dát nhìn xung quanh.
– Phong cảnh này rất thích hợp cho việc chôm chỉa của mấy tên đạo chích !…
– Shinichi ?….
– Chính là tôi đây ! _ Shin đáp giọng lạnh te .
– Cậu vẫn chưa ngủ à ?_Kid_sama hỏi
– Làm sao mà tôi có thể ngủ được …khi mà có một tên đạo tặc cứ lảng vảng trước mạn tàu thế này !_ Shin bước đến lan can của boong tàu .
– “ Làm gì mà cứ xỉa xói nghề nghiệp mãi thế “_Kaitou thầm nghĩ rồi anh tiến tới cạnh Shinichi .
– Ra người ta không ngủ được là vì tớ kia đấy ! _ Kid cười ranh ma
Không biết cơn gió độc nào của biển thổi qua làm cho má Shin_chan của chúng ta bỗng nhiên ửng đỏ. ( chắc gió độc mang tên : Kid_sama ^^)
– Mà cậu biến thành con gái trong cũng xinh đáo để ấy nhỉ ?_Kid tiếp tục tấn công .
– ………..( đỏ mặt cấp độ 2 )
– Nói thật đi ._Kid nhìn Shin âu yếm _Tớ thừa biết cậu thích tớ mà !
– Nói linh tinh gì đó hả ?_Shin quay sang Kid_ … Có muốn tôi quăng cậu xuống cho lũ cá xơi tái không ?
Người ta thường nói người đẹp mà khi giận thì sẽ càng đẹp hơn gấp bội . Riêng Shin_chan của chúng ta khi giận thì chỉ số xinh đẹp sẽ nhân lên cấp… “ lũy thừa “và chỉ số nguy hiểm cũng” đồng biến” với nó .
Và Kid_chan chỉ còn nước cười cầu tài trước cơn giận của” nàng” mà thôi …( anh ấy dư biết sức mạnh nụ cười của mình mà ^^)
Một khoảng im lặng trôi qua . Nhưng đôi khi sự im lặng cũng nói lên được nhiều điều .
– Mà Shin này !…Anh quay sang Shinichi nở nụ cười nửa miệng cực gian .
– Cái gì ?__Shinichi cố giữ vẻ lạnh lùng .( còn trong bụng có lạnh thật không thì chỉ có mỗi mình cậu biết ^^)
Gió đêm lạnh lẽo nhưng trên trán ai đó mồ hôi lại chảy nhễ nhại …
– Tớ có chuyện này rất quan trọng muốn hỏi cậu !_ Kid nói _ Thật ra …cậu thích tớ đúng ko ??
Mặt Shin phút chốc ửng nhẹ một màu hồng phấn
Tim cùng bất giác nhảy loạn từng nhịp khi nhìn Kid , ánh mắt xanh lơ của anh làm cậu bối rối
– Tôi ….tôi …tôi !! _ Khóe môi lúng túng bật từng tiếng khẽ
– Nếu cậu thật sự thích tôi thì cứ nói !! _ Kid nhìn Shin nhẹ nở một nụ cười
Tiếng gió biển nhẹ vi vu bên vành tai hòa cùng ánh trăng đêm hiện lên lung linh trên mặt nước
– Để tôi còn biết đường mà …từ chối 😀
Shin lườm mắt ko đáp ==” mặt đỏ bừng , dự đoán nhiệt độ cơ thể là 120 Độ C. Lượng khói bốc ra có chiều hướng gia tăng , những ai ở trong phạm vi 100 mét nên tìm chỗ trú trước khi cơn bão có chiều hướng biến đổi mạnh thêm ^^ ( đài dự báo khí tượng thủy văn Momo thông báo ) rồi cậu lẳng lặng quay đi bỏ lại chàng Kid với gương mặt ngây ngơ vô số tội
Bỗng sương mù từ đâu kéo đến . Khắp con tàu giờ đây chìm trong một màu trắng xóa . Cả con tàu chao đảo lắc lư , Kid cố bám víu vào lan can tàu . Anh nghe 1 mùi thơm thoang thoảng đâu đây . Đầu óc anh quay cuồng , hai mắt cứ híp lại trong vô thức . Trong lúc mơ màng anh còn lờ mờ trông thấy ánh sáng phát ra từ sợi dây chuyền của Shinichi Kudo .
– Shin..Shin…_Kid lắp bắp vài lời rồi ngất lịm
……………………………………………………………………
– Ầm ! _ Một tiếng sấm vang trời đánh thức Kid dậy .
– Uhm ,…uhm…Đau quá !
Kid cố gắng gương mắt dậy , xoa xoa cục u trên đầu . Dấu tích còn lại sau cơn chìm tàu . Khoan đã , chìm tàu ? Nói vậy là tàu này chìm lần thứ 3 …vậy không lẽ …Anh hoảng hốt nhìn quanh hi vọng tìm thấy …1 ai đó .
Kaitou đang ở trong một căn phòng khá sang trọng . Nói chính xác thì nó giống như 1 phần của cung điện . Xung quanh được trang trí theo phong cách Hi Lạp cổ đại ( eo ôi , qua tận Hi Lạp cơ đấy =.=). Từ chiếc bàn ăn đến chiếc giường anh nằm đều mang đậm chất Hi Lạp . Và để không lỗi mốt với những thứ xung quanh . Trang phục Kid_sama đang mặc cũng là đồ Hi Lạp nốt ^^ .
Ôi chao , một làn da trắng trên nền vải màu kem thô sơ . Chiếc áo sát tay làm nổi bật những bắp tay rắn chắc . Đôi chân khỏe mạnh được bao bọc bởi đôi giày buộc dây kiểu cách thành Roma .( mọi người cứ xem thần thoại Hi Lạp mà tửơng tượng theo , chứ em mà tả nữa thì chết vì thiếu máu mũi mất thôi ^^) .
– Anh dậy rồi à ?_ một giọng nói ngọt ngào vang lên _Đừng cử động , vết thương trên người anh chưa khỏi hẳn đâu !
Hai cô gái mặc trang phục Hi Lạp cổ bước vào
– Các cô là ai ? Đây là đâu ? Tại sao tôi lại ở đây ? Còn vết thương này là sao ?_ Kid vồn vã hỏi . ( hỏi gì mà lắm thế >”<)
– Anh cứ bình tĩnh nằm nghỉ _ Một trong hai cô gái mang đến cho anh ly nước .Nhưng Kid lịch sự từ chối .( lỡ có thuốc ngủ thì sao ?)
– Đây là đảo Rose . Thiên đường của những thủy thủ . Bọn em là tì nữ của nữ thần Rose . Bà ấy chính là chủ nhân của hòn đảo này cũng đồng thời là người cứu anh khỏi cơn bão dữ .
– Cứu tôi ?_ Kid chau mày nghĩ ngợi , hi vọng sẽ nhớ được chút gì đó từ mớ kí ức hỗn độn trong đầu …
– Đúng vậy !_ lại một giọng nói từ ai đó .
Một cô gái cực kỳ xinh đẹp xuất hiện (anh ấy rất có duyên với những cô gái xinh đẹp ^^). Mái tóc vàng dài uốn lượn và bộ váy trắng mong manh nhẹ như tơ làm cho cô gái trông như một thiên thần . Cô nở nụ cười quyến rũ
– Anh bị sóng biển đánh trôi dạt vào bờ . Chính em đã mang anh về đây
– Chào chủ nhân _2 cô tì nữ lúc nãy đứng dậy .
Cô gái gật đầu rồi ra hiệu cho cả hai đi ra ngoài .
– Cô chính là chủ nhân hòn đảo này ?_Kid hỏi
– Đúng vậy !_cô gái lại mỉm cười _Tên em là Rose !
– Chào cô ! Tên tôi là Kaitou !_ Kid nói _ Còn những người khác cùng đi với tôi thì sao ?
Cô gái bối rối nhìn Kid rồi khẽ thở dài
– Con bão rất dữ dội . Chắc có lẽ con tàu của anh đã chìm sâu dưới biển . Anh là người duy nhất lạc vào đây , những người khác thì …em không biết .
– Sao ? Cô nói sao ? Không tìm thấy bất kì ai nữa à ?
Cô gái khẽ lắc đầu
– Shinichi , Hakuba , Hattori …Momo. Tất cả mọi người …
– Đều đã chết…._ Rose nói
– Không ! Tôi không tin ! Chắc chắn họ vẫn còn sống ._Kid hét lên
– Em …đã cho người tìm kiếm khắp nơi nhưng vô vọng …không hề có một dấu vết nào ….
– Thế là hết …
Anh gục đầu xuống đầy bật lực . Thế là hết anh chẳng bao giờ còn có thể trở về nhà được nữa rồi . Vĩnh biệt trường học , vĩnh biệt ngôi nhà thân yêu , vĩnh biệt văn phòng thám tử vui nhộn …
– Anh đừng buồn _ Cô gái an ủi Kid ._ Mọi chuyện rồi sẽ qua thôi mà !
– ……………
– ………………..
– …Cô có thể giúp tôi tìm kiếm thêm một lần nữa không ?_Kid hỏi
Cô gái không nói , chỉ khẽ gật đầu
– Hay là anh cứ ở lại đây chữa trị vết thương đến khi lành hẳn .Em sẽ cho người tiếp tục tìm kiếm họ !_Rose cười ngọt ngào
Kid_sama nhìn cánh tay bó bột của mình . Anh nhíu mày rồi thở dài . Có lẽ phải ở lại đây thật .
– Vậy thì làm phiền cô _ Anh buồn bã nói
Những ngày sau đó họ tiếp tục tìm kiếm nhưng tất cả chỉ là vô vọng , không có một chút manh mối hay dấu tích nào về con tàu SHHK cả . Và cuối cùng Kid cũng phải chấp nhận là chỉ còn anh sống sót trên con thuyền ấy .
Nhờ sự chăm sóc của nữ thần Rose và tì nữ mà vết thương của Kid_sama đã nhanh chóng bình phục . Họ cũng có những tháng ngày bên nhau vui vẻ . Dù vậy trong lòng Kid vẫn luôn nuôi hi vọng tiếp tục cuộc hành trình để có thể quay trở về nhà .
Trời không phụ lòng người , một ngày kia anh tình cờ phát hiện một cuộn giấy được bọc kỹ trong tấm da cừu dưới gầm gường của mình .
– Cái gì thế này ?
Anh cẩn thận mở cuộn giấy ra .Một tấm bản đồ . Hơn nữa lại là một tấm bản đồ quen thuộc ….
– Bản đồ kho báu của Momo _ Kid thốt lên mừng rỡ …
– Oh ! Yeah ! _ Kid reo lên hạnh phúc
Cả chân trời mới đang bừng sáng trước mắt anh . Sau những tháng ngày tăm tối nơi hoang đảo , giờ đây một tia hi vọng mới mở ra đưa anh trở về nhà …
Ôi quả là trời cao có mắt đã chiếu cố một người “tài sắc vẹn toàn “như Kid_sama …
……………………………………………………………………….
– Rose à ! Anh có chuyện muốn nói với em ?_ Kid nói với Rose khi cả 2 đang đi dạo trong vườn
– Có chuyện gì thế anh ?_ Rose hỏi lại
– Có lẽ anh phải đi rồi !_ Kid nói
– ……….._ Nhíu mày suy tư
– Anh đã tìm lại được tấm bản đồ thất lạc của mình ! _Im lặng một lúc , Kid quan sát thái độ của Rose
– Chính là tấm bản đồ của cô bé Momo mà anh kể với em ?
– Uh !_ Kid gật đầu _ em có thể biến giúp anh một con thuyền được không ?_ Anh hỏi
– Anh muốn ra khơi ?
– Uhm , anh nghĩ không nên tiếp tục làm phiền em nữa …
– Nhưng em có thấy phiền đâu ? Nếu thấy thích , anh cứ ở lại đây cùng em !_ Rose nắm tay Kid_sama ( buông Kid _sama của em ra ngay >”<)
– Cám ơn em ! Nhưng anh muốn tiếp tục cuộc hành trình của mình _Kid nói _Anh phải trở về nhà !
– Kaitou….._ Rose nói với giọng nghẹn ngào
“ Hỏi thế gian tình là gì ?
Mà làm cho thế nhân đau khổ “
Vậy là ngày nữ thần Rose xinh đẹp sợ nhất cũng đến :Kid_sama sẽ rời xa cô . Ngay từ lần đầu tiên gặp anh trên bãi biển thì cô đã bị “ tiếng sét ái tình “.( em đây cũng rứa ^^). Người gì đâu mà đẹp trai , hào hoa phong nhã đến thế . Những tháng ngày bên nhau Rose càng nhận được sự “ thông minh , giỏi giang , hóm hỉnh “nói chung là trên cả tuyệt vời của anh . Cô đã quyết định chọn anh làm người” nâng khăn sửa túi ” cho mình .Nhưng hỡi ơi giờ đây người ấy lại muốn bỏ cô mà đi…
– Em có thể giúp anh không ?_Kid nói
– Em rất tiếc _ cô khẽ lắc đầu . Rose không muốn anh rời khỏi mình
– À… nếu em đã nói vậy …!Dù sao cũng cám ơn em !…
Anh quay lưng nhìn ra cửa cung điện . Một hàng cây xanh biếc mọc thành hàng trước cổng …
Người ta thường nói : bần cùng sinh đạo tặc .Nhưng anh vốn dĩ đã là siêu đạo tặc nên quyết định chuyển đổi nghề nghiệp từ “ đạo chích sang lâm tặc “
Với bộ óc cực kỳ nhạy bén và sáng tạo của mình , Kid _sama lập tức nghĩ ra một kế hoạch “ đào tẩu “vô cùng khả thi .
– Em có thể cho anh mượn một cái rìu được chứ ?
– Sao ?_ Rose nhíu mày
– Anh sẽ tự đóng một con thuyền !_Anh nói giọng tự tin
Im lặng , một khoảng im lặng trôi qua .
– Kaitou …_ Rose ôm chầm lấy anh _Anh đừng đi !
– Rose ..!_Anh tròn mắt ngạc nhiên
– Em thật sự rất mến anh ! …Xin anh hãy ở lại đây !
Rose ôm chặt anh hơn .
– Anh xin lỗi… _Kid gỡ tay Rose ra
“Anh xin lỗi “ . Chỉ ba chữ vỏn vẹn lại làm đau thắt tim người khác …
– Anh phải đi !_Kid nói
– Tại sao ? Tại sao vậy ?_ Rose hét lên
– …………….
– Ở đây với em không tốt hơn sao ? Sao anh cứ phải lênh đênh trên biển chứ ? Ở đây có rượu, thịt , có người hầu hạ . Sống ở đây anh khác nào một ông hoàng chứ ?_Rose cười nửa miệng
– Anh phải đi !_Kid lặp lại câu nói một cách lạnh lùng
– Rose à !Có những thứ không phải chúng ta cứ muốn là có được đâu !_Kid thở dài _ Nhất là những chuyện tình cảm . Miễn cưỡng sẽ không hạnh phúc .
– Em chỉ muốn hỏi tại sao thôi !_Rose nhìn anh với ánh mắt căm phẫn _Có phải anh đã yêu người khác ?
Bỗng lúc này hình ảnh một người con gái hiện ra trong đầu anh .Theo quán tính anh gật đầu và để chữa cháy cho “ phút dạy khờ lầm lỡ “:
– Điều đó không quan trọng !_Anh đỏ mặt,chối biến _Quan trọng là anh muốn chứng minh mình không hề thua kém cha mình . Anh không muốn ông ấy thất vọng .
– Em hiểu rồi ! …Nhưng anh có thể ở lại với em thêm vài ngày nữa được không ?
– Anh…
– Xem như là trả ơn em đã cứu sống anh đi !…
Đối với các cô gái thì Kid_sama luôn cư xử lịch thiệp với họ ,huống chi đây lại là người đã từng cứu sống anh . Nên việc anh ở lại đây thêm vài ngày nữa cũng là chuyện dễ hiểu .
– Uhm !_Kid gật đầu _Cũng được !
Rồi từng ngày trong qua chậm chạp . Rose đã dùng đủ mọi cách để làm cho Kaitou Kid ở lại nhưng tất cả đều thất bại ….
– Rose ! À , anh nghĩ là …
– Anh xem bông hoa kia đẹp thật nhỉ ?
– Anh muốn nói với em là …
– Ở đây mùa đông lạnh lắm đấy , còn có cả tuyết nữa !
– Rose , anh phải tiếp tục …
– Nhưng xuân sang thì cây cối xanh tốt , trăm hoa đua nở , tỏa hương thơm ngát ..
– Rose !_ anh vịn vai Rose , nhìn thẳng vào mắt cô _ Nghe anh nói đây ! Anh phải đi !
– ……………………
– Cám ơn em vì những ngày qua , nhưng thật sự anh phải đi rồi !
– ………………….
– Hãy cho anh mượn 1 cây rìu ! Anh sẽ tự đóng bè ra khơi !
– Không thể _Rose nói
– Em không có rìu , cũng không thể giúp anh rời khỏi đảo !_Rose quay đi
– Sao ?_Kid thảnh thốt hỏi lại
– Anh phải ở lại đây !_Rose nói giọng lạnh lùng
– Được rồi ! …Nếu em đã nói vậy …thì anh sẽ tự làm lấy
Kid _sama cười nửa miệng lạnh lùng rồi quay đi .
Anh nhặt một hòn đá nhọn vừa tay rồi bắt đầu …đốn cây .
Từng mảnh vỏ cây khô khốc cứng đầu …
Một nhát , hai nhát rồi ba nhát …
Những vết xước trên tay rỉ máu ,hòa lẫn với nhựa cây…
Đến khi gốc cây bị hổng một mảng nham nhở khá to thì cũng là lúc tay anh đẫm máu…
– Kaitou …_ nữ thần Rose chạy đến cầm tay anh
– Anh thật sự muốn đi đến vậy sao ?_Đôi mắt cô rưng rưng
Anh không nói , chỉ khẽ gật đầu , lại tiếp tục công việc của mình …
Rose nhìn anh . Những giọt nước mắt lăn khẽ trên má cô , rơi xuống đất …
– Tách ! tách !
Những giọt nước mắt long lanh trong suốt vừa chạm xuống nền đất lạnh thì một lỗ đen xuất hiện cuốn anh vào đó …
……………………………………………………………
– Bịch _Kid cảm thấy người mình chạm phải một vật gì đó .
Một vật gì đó mềm mềm , ấm ấm , mìn mịn . Một cái gì đó thơm thơm và quen quen …
Anh nhìn xuống …
– SHINICHI… !_Kid hét lên hạnh phúc…
– Tôi biết là cậu rất vui nhưng làm ơn đừng có hét vào tai tôi như thế _Shin bịt tai lại
– Sao cậu lại ở đây ?_Kid tròn xoe mắt ngạc nhiên
– Ôi gặp lại cậu tớ mừng quá !_Kid mừng rỡ ôm chặt lấy Shin
– ….và hãy thôi ngay tư thế kỳ quặc này đi !_Shin đỏ mặt quay sang chỗ khác ^^
Các notron thần kinh bắt đầu hoạt động hết công suất . Vận tốc máu tăng cao làm cho quá trình trao đổi thông tin bị trì hoãn . Các cơ bắp đình công vì quá tải. Hệ hô hấp ngưng trao đổi chất và cuối cùng là hệ tim mạch mất kiểm soát đã đập loạn xạ …
Thật khó diễn tả tư thế của 2 người lúc này . Đại khái là Kid _sama đang nằm đè lên người Shin_Kun với cự ly giữa 2 gương mặt là 0,0001cm . Kid đang ôm chặt lấy người Shin bằng hai khuỷu tay của mình …còn mặt Shin thì đỏ như gấc …
Và như đã hứa anh nhanh chóng ngồi dậy ( tử tế thật ^^).
Nhưng chỉ 3s sau đó thì …
– Kid_sama !_Momo lao tới
– Bịch !!!_và Kid_sama lại ngã chỏng vó ..
– Momo !
– Chúc mừng anh đã vượt qua thử thách _ Momo nói
– Nói vậy ?_ Kid nhíu mày _ Tất cả mọi chuyện vừa xảy ra chỉ là một thử thách của hành trình !
– Đúng vậy ! từ việc tàu chìm đến việc anh bị lạc lên đảo đều để thử lòng quyết tâm của anh mà thôi !
– Vậy là mọi người không ai bị sao cả ?_Nói đoạn Kid nhìn quanh _Còn Hakuba và Hattori đâu ?
– Bọn họ vẫn còn đang trải qua thử thách !Mới chỉ có chúng ta hoàn thành trước thôi !
– Vậy là cậu đã đến đây trước tớ ? _ Kid đứng dậy phủi phủi tay
– Uhm !_ Shin gật đầu
– Chà không ngờ quyết tâm của cậu lại cao đến vậy !!_Kid nhìn Shin bằng đôi mắt ngưỡng mộ
– Nếu đó là một cô gái thì không chừng tớ đã ở đó rồi ! _Shin thở dài ,nói bâng quơ
– Sao ?_Kid thắc mắc
– Thật ra anh ấy lạc trên đảo cùng với một hoàng tử !_ Momo thì thầm vào tai Kid
– Hoàng tử ?
– Vâng ! Anh Shin được một hoàng tử cứu sống ! Sau khi nghe chàng tỏ tình và ngỏ ý muốn cưới làm vợ , anh ấy nổi khùng đập cho hắn ta một trận rồi …nhảy xuống biển bơi đi luôn !
Kid tủm tỉm cười bước đến nắm chặt tay Shinichi …
– Có phải cậu từ chối hắn là vì tớ không Kudo . Thật không ngờ tình cảm cậu dành cho tớ lại sâu đậm đến vậy !
– Lại muốn ăn đòn hả ? _ Shin giật tay lại , giơ cao nắm đấm .
– Quả là tình yêu bạo lực !_Kid _sama thở dài
– Bịch ! Bịch !_ bỗng có cái gì rơi xuống người anh Kid…một lần nữa .
– Hakuba ! Hattori !
– Shinichi !
– Chúc mừng hai anh đã vượt qua thử thách !_ Momo ôm chầm lấy họ
– Chúc mừng các cậu _Shin bắt tay 2 người bạn của mình .
– Thì ra mọi chuyện chỉ là thử thách thôi ư ?_Hakuba hỏi
– Từ việc tàu chìm cho đến cô công chúa của đất nước đó …
– Đúng vậy ! Cái đó chỉ để kiểm tra sự quyết tâm của các anh thôi ! Bây giờ mọi người đã có đủ tiêu chuẩn để đi tiếp !
– Chà vậy là ai cũng được đưa lên đảo ở một thời gian cùng một mỹ nhân …
– À …ừm…thật ra cũng có trường hợp ngoại lệ ..!_Momo định nói nhưng nhìn thấy cái lườm mắt của Shin thì cô chuyển sang giải pháp “ im lặng là vàng “ .
– Vậy là có mặt đông đủ cả rồi ! Chúng ta lên đường thôi !_Shinichi_niichan nói
– Đồng ý !_ cả 3 người đồng thanh đáp
– Này …này …2 người ..có thể …leo xuống khỏi… người tôi không vậy ?_Kid_sama thều thào
Hakuba và Hattori chuyển tầm mắt xuống thấp…
– Kaitou ?