Chap 7 : Chúng ta đã sai từ khi mới bắt đầu …
Gió bạt mạnh trên sân thượng …
Đêm tĩnh lặng nhưng tâm chẳng yên bình ….
– Bịch bịch bịch !~~ _ Hakuba chạy vội lên sân thượng
Tiếng bước chân va vào cầu thang vang động …
– Kaitou Kid !!_ Bàn tay siết chặt , cậu nhìn quanh _ Ngươi đang ở đâu ??
Trăng vàng nhàn nhạt soi …
Áng mây lơ đãng làm không gian thêm cô tịch …
– Cậu tới rồi à !! _ Vạt áo choàng trắng lất phất bay
Hắn đứng đó_ giữa nơi vắng lặng _ ngạo nghễ nở một nụ cười nửa miệng …
Nụ cười và gương mặt lạnh lùng để không ai có thể đọc được suy nghĩ của hắn …
– Chịu khó chạy lên tận đây truy bắt tôi , cậu cũng nhiệt tình quá nhỉ ?? _ Kid nhếch mép nói
– Tôi sẽ còn nhiệt tình hơn nữa để có thể nhanh chóng tóm được cậu !! _ Hakuba cười khẩy
Kid không đáp , chậm rãi tiến gần về phía cậu …
Bịch …
Bịch …
Bịch …
Tim Hakuba đập vội vã …
Chỉ có hắn …tên tội phạm duy nhất làm đảo lộn mọi suy luận của cậu
Cũng là kẻ duy nhất khiến cậu mất bình tĩnh …
– Nghe cảm động thật đấy !! _ Kid đứng trước mặt Hakuba cười nửa miệng _ Cậu thích tôi rồi hả ?? ^^
Hakuba im lặng siết chặt bàn tay …
Hắn nói gì thế …sao có thể …giữa cậu và hắn …!
– Nhảm nhí… !! _ Hakuba mím môi nói
Thứ cảm xúc cất giấu trong lòng …tuyệt đối không thể để đối phương biết được …
Luôn tự mình chối bỏ ….tự mình kiềm nén …tự mình không bao giờ dám vượt qua ranh giới !!
Kid nhìn cậu đầy cảm xúc …
– Vậy nếu tôi nói …tôi thích cậu thì sao ?? _ Hắn bất chợt áp mặt mình gần mặt Hakuba
Hakuba lặng người …
Ánh mắt họ chạm nhau …trong đôi mắt xanh lung linh của hắn , cậu đọc thấy một vẻ chân thành và hi vọng …
Hắn đang chờ mong và vô cùng thành ý …
Má cậu ửng đó , tim đập vội vã …
Một lần thôi , phá vỡ nguyên tắc của mình …
Một lần thôi , nói những lời chân thật nhất trong tim
Một lần thôi …cho bản thân đón nhận…
Tình yêu của hắn …
– Tôi …cũng thích cậu… nhưng…!_ Bất chợt trong đẩu Hakuba hiện ra hình ảnh papa cậu , đôi mắt màu Ruby khẽ chùng xuống bối rối _Chúng ta là thám tử và đạo chích …không thể nào …
Hakuba ngước mặt nhìn thẳng hắn chua xót
– Chúng ta không thể đâu !!
Đúng vậy,cậu rất thích hắn nhưng cậu và hắn …dù có yêu thương đến mức nào …cũng không thể …
– HA HA HA HA HA !! _ Kid bất giác cười lớn
Hắn nhìn cậu ráo hoảnh nói như những điều vừa rồi chỉ là một trò đùa cá tháng tư
– Sao cậu có thể tin chứ …ha ha ha….tôi là đạo chích và cậu là thám tử thì sao .?? Hahaha Cho dù chúng ta không phải là địch thủ tôi cũng không bao giờ thích một người như cậu đâu…. Hahahah…
Trời đêm yên lặng chỉ có tiếng cười của hắn
Có cái gì đau nhói trong tim …
– BỐP !!!
– * S…Saguru …?? * _ Kid đưa tay sờ má mình , cảm giác đau của những dấu tay vẫn còn hằn rõ …
Hakuba Saguru vừa tát hắn …
Đôi mắt cậu nhìn hắn đầy căm phẫn , một dòng nước ấm nóng chảy dài từ khóe mắt …
Hakuba im lặng quay lưng đi …
– Đợi …đợi đã ….!! _ Kid dõi mắt nhìn theo lắp bắp nói …
Nhưng bóng chàng thám tử có mái tóc nâu vàng đã dần khuất dạng …
Chỉ có hắn đứng đó ..
Hụt hẫng và lo lắng …
Như vừa vuột mất một thứ gì đó …
Một thứ gì đó rất quan trọng với Kid …
Hakuba băng đi thật nhanh …
Tại sao hắn có thể đùa giỡn như thế chứ
Danh dự của cậu _ Thám tử nổi tiếng từng du học ở Anh quốc
Gia đình cậu _ Con trai duy nhất của tổng thanh tra bộ cảnh sát Nhật Bản …
Nguyên tắc của cậu _ Bĩnh tĩnh trước các vụ án , chưa từng để vuột mất bất kỳ tên tội phạm nào …
Cuộc sống của cậu _ Hoàn mỹ đến từng chi tiết…
Vậy mà tất cả cậu đều dẹp bỏ …gạt hết tất cả chỉ để nói ra ba chữ “ tôi thích cậu “ !
Chờ đợi ở hắn một câu trả lời rằng hắn không quan tâm , rằng chỉ cần tình cảm của cậu và hắn cùng tồn tại chúng ta có thể dẹp bỏ hết tất cả
Không làm thám tử , không làm đạo chích chỉ là những con người bình thường hay chí ít cũng nói với cậu rằng mối quan hệ của họ sẽ là bí mật …
Vậy mà cậu lại ngu ngốc ngộ nhận …nghĩ rằng hắn thật lòng và đã chờ đợi một câu nói…: “ Cho dù chúng ta không phải là địch thủ tôi cũng không bao giờ thích một người như cậu đâu “
Hắn nói đúng , cậu không dành cho hắn và hắn cũng không dành cho cậu …
Dù có thế nào họ cũng không thuộc về nhau …
– KÉÉÉT TTTTTTTTTT !!!! _ Ánh đèn lóe lên trước mắt Hakuba
Tiếng xe ô tô thắng lại chói tai …
Màu máu đỏ thẫm loang lỗ trên mặt đường …
Cậu nằm đó với đôi tay lạnh buốt …
Mái tóc nâu vàng buồn bã …
……………………………………….
– Cách !! _ Cánh cửa gian phòng bí mật mở ra
– Saguru !! _ Kid bàng hoàng khi thấy Hakuba ngồi đó tay cầm tờ báo cũ …
Cậu …không lẽ cậu ấy đã biết …??
– Saguru !! _ Kid bước lại gần cậu , đôi mắt lay nhè nhẹ…
– Người trong ảnh là ai ?? _ Hakuba lạnh lùng hỏi
Chờ đợi sự thành thật hiếm hoi của hắn ..
Kid chau đôi mày thanh tú …
– Không phải như cậu nghĩ đâu …! _ Hắn lo lắng nói _ Chỉ là một người trùng hợp có gương mặt giống cậu và …
Hắn bất chợt im lặng khi thấy ánh mắt Hakuba nhìn hắn căm phẫn …
Một dòng nước ấm nóng chảy xuống …
Như ngày hôm đó …
– Cậu muốn lừa dối tôi đến bao giờ hả ?? Kuroba Kaitou …_ Cậu chậm rãi nói như muốn nhấn mạnh _ …Hay tôi phải gọi anh là siêu đạo chích Kid ??
– Saguru …
Hakuba nhẹ mỉm cười …
– Xin lỗi tôi phải đi rồi !! _ Cậu bình thản đứng dậy _ Một thám tử như tôi thì không nên ở đây !!
Ánh mắt đó …là của Hakuba Saguru trước đây …cậu đã nhớ ra tất cả …
– Và cho dù tôi không phải là một thám tử thì tôi cũng không nên ở đây …!!
Cậu nói rõ từng chữ rồi bước đi không lưu luyến …
Tim hắn nhói lên …
Kid nhìn theo dáng Hakuba khuất dần …
Hắn không đuổi theo ….vì hắn không có quyền đuổi theo …để cậu phải hét vào mặt hắn rằng hắn là kẻ giả dối và ích kỷ nhất trên đời …
Hắn biết ngày này rồi sẽ đến …
“ Sự thật mãi mãi chỉ có một …bất cứ sự dối trá che đậy nào cũng không làm cho tên tội phạm thoát khỏi hình phạt …”
Có một thám tử đã từng nói như thế …
Kid khẽ nhếch mép nở một nụ cười …
Nắm tay một người không khó …cái khó là bạn có nắm được trái tim họ hay không …
Giữ một người ở cạnh không khó …cái khó là không thể giữ một người muốn rời đi …
……………………………………
Hakuba bước chậm từng bước trên vỉa hè
Mưa xối xả như trút nước ướt đẫm gương mặt tuấn mỹ của cậu …
– Cậu chủ !! Không phải hôm trước cậu gọi cho tôi và nói có một vụ án quan trọng phải giải quyết sao …vụ án đó đã giải quyết xong rồi à ??
Lời bà quản gia tên Bayya vang lên trong đầu cậu …
Hóa ra Kid đã gọi điện cho gia đình cậu để họ đừng đăng thông tin tìm kiếm …
Hóa ra đó là lý do mà quãng thời gian ở cạnh hắn cứ không ngừng nói dối cậu…
Chúng ta chỉ là những học sinh bình thường sao ??
Cậu là hôn phu của tôi sao ??
Trước đây chúng ta rất hạnh phúc sao ??
Giả dối …tất cả đều là giả dối …
Kỷ niệm của ngày hôm đó hiện ra thật rõ như một minh chứng…
“ Cho dù chúng ta không phải là địch thủ tôi cũng không bao giờ thích một người như cậu đâu …“
Lời nói cũng giống như đao kiếm đâm về phía người khác rồi thì vĩnh viễn không thể thu lại được , nếu chỉ là xước tay trầy da một chút thì có thể phục hồi được nếu đâm trúng tim hay tử huyệt thì phải làm sao ??
Một người quan tâm bạn luôn ở cạnh bạn nếu bạn dùng lời nói làm tổn thương họ , bức họ đến mức phải bỏ đi thì dù có yêu thương bạn đến mấy cũng sẽ khó lòng quay trở về …
Một kẻ dùng hết nước mắt nói lời vĩnh biệt với người mình yêu thương thì vĩnh viễn cũng không quay đầu lại …
Dẫu có yêu thương dẫu có tiếc nhớ…
Mưa ngoài trời lại tiếp tục rơi …
Nước mưa mằn mặn …
Lại có chút cay đắng …
– Hakuba !!! _ Hattori Heiji ngạc nhiên khi thấy chàng thám tử Anh quốc đứng trước cổng nhà Shinichi
Gương mặt cậu phờ phạc đến trắng bệch
Cậu không biết đi dâu vào lúc này …và đôi chân cứ vô thức đến đây …
– Có chuyện gì thế Heiji ?? _ Conan tay cầm chiếc dù trong suốt bước ra cửa
Không khỏi ngạc nhiên khi thấy Hakuba đứng đó …
– Tôi cần yên tĩnh !! _ Hakuba lãnh đạm nói _ Cho anh ở nhờ phòng dành cho khách nhà Kudo một chút nhé , Conan !!
Cậu nói rồi bước vội về phía phòng dành cho khách mà trước đây cậu có dịp ở nhờ …
– RẦM …!!!!!!!!!! _ Cánh cửa phòng đóng lại
– Này đợi đã … !! _ Hattori với tay định bước đến gọi cửa
– Đừng gọi nữa !! _ Conan dùng tay chặn cậu bạn của mình lại _ Để cậu ấy yên tĩnh đi !!
Conan nhíu mày suy tư ….cậu lấy điện thoại ra nhấn số gọi …
– Tút~ tút~ tút !! _ Đầu dây bên kia tiếng chuông đổ vang nhưng không có ai bắt máy …
Qủa nhiên là như thế …
Conan nhếch mép nở một nụ cười …
Chắc có lẽ …
Tất cả sự thật đã được hé lộ …
…………………..
– Ưm …!! _ Hakuba đưa tay chạm vào vầng trán nóng hổi của mình
Đầu óc cậu sây sẩm choáng váng …
Toàn thân Hakuba run rẩy theo từng cơ gió lạnh từ cửa sổ thổi vào …
Cậu đưa tay với lấy chiếc khăn bông treo gần đó định lau khô người …
Mắt cậu hoa dần lên …
– Bịch !! _ Bất chợt thân hình mảnh khảnh đổ gục
Nhưng một vòng tay ấm áp đã kịp ôm lấy người cậu …
Những ngón tay thon dài đặt lên trán Hakuba …đôi chân mày khẽ nhíu lại đầy lo lắng …
Người đó nhấc bổng Hakuba lên , bế cậu đến bên chiếc giường rộng rồi nhẹ nhàng đặt xuống …
Thật cẩn thận dùng khăn bông lau khô người cho Hakuba , thay cho cậu một bộ quần áo ngủ thật thoải mái …
Người đó cúi người chạm vầng trán cao vào trán Hakuba một lần nữa …
– Qủa nhiên là đang sốt !!
Tỉ mỉ dùng túi chườm hạ sốt cho Hakuba rồi đắp chăn lại cho cậu …
Người đó nhìn cậu đầy cảm xúc …
Có đau đớn có yêu thương …
Bàn tay ấm kia nắm chặt lấy tay Hakuba …áp tay cậu vào gò má người đó…
Trong vô thức Hakuba chợt cảm thấy quen thuộc …
Lờ mờ qua khóe mắt cậu thấy hiện lên hình ảnh của Kid …
Trong từng suy nghĩ của cậu chỉ có hắn …
Là Kid đang chăm sóc cậu …là hắn đang lo lắng cho cậu có đúng không ??
Hakuba nhoẻn miệng nở một nụ cười hạnh phúc …
Cậu biết mà …Kid luôn ở cạnh cậu …
Luôn ở cạnh …
– Ngủ ngon nhé !! _ Người đó dịu dàng hôn lên mắt cậu
Hakuba chìm sâu vào giấc ngủ …
Trong mơ còn hiện rõ nụ cười nửa miệng của hắn …